Thất bại bất ngờ của Chelsea trước Tottenham ở vòng 20 Ngoại hạng Anh có lẽ là một cú sốc, không chỉ với chính Chelsea mà toàn thể top 6 của giải đấu này. Nhưng với 4 đội bóng còn lại đang trong cuộc đua vô địch, cú sốc mà Chelsea tạo ra mang một hiệu ứng tích cực với họ hơn. Vì ít nhất, top 6 đã nhận ra sự ưu việt của sơ đồ 3-4-3, không chỉ để đối phó với Chelsea mà còn để xưng bá ở nửa cuối mùa giải.
Arsenal: Vững chắc hàng thủ, tự tin tấn công
Nếu ông Wenger thử nghiệm trào lưu đang tung hoành ở Ngoại hạng Anh năm nay, đó có lẽ là điều đáng làm với số đông khán giả. Những mùa qua, chưa khi nào Arsenal giải quyết rốt ráo những lỗ hổng ở tuyến dưới. Khi thì họ bị ảnh hưởng bới chấn thương, khi thì các hậu vệ không đáp ứng yêu cầu chuyên môn.
Monreal có thể sẽ thích nghi tốt hơn với vai trò trung vệ thứ 3, trong khi cánh của anh cần một người có lối chơi đầu óc như Marcos Alonso trám vào. Điều duy nhất mà Ngài Giáo sư cần khắc phục, dù chơi với đội hình nào, vẫn là tuyến giữa. Arsenal đang thiếu mẫu tiền vệ trung tâm đẳng cấp thế giới, được pha trộn giữa kinh nghiệm và sức mạnh.
Nếu lấy tấn công làm môn "võ học trấn phái", sơ đồ 3-4-3 có thể giúp Arsenal có một hàng thủ vững chắc trong khi vẫn duy trì khả năng kiểm soát bóng. Mũi đinh ba Ozil-Sanchez-Giroud có thể tạo nên những hiệu ứng bất ngờ mà có khi ông Wenger cũng không ngờ đến.
Manchester United: Nếu Evra trở lại, Carrick chơi trung vệ
Sự trở lại của Evra có lẽ là món lợi khí cho M.U nếu Mourinho muốn dùng 3-4-3. Khoảng thời gian thẩm thấu lối chới Ý khiến Evra trở thành một trong những hậu vệ cánh kinh nghiệm bậc nhất thế giới lúc này. HLV Mourinho cũng cần sự góp mặt của hậu vệ người Ý Matteo Darmian thay vì bán anh đi. Cặp hậu vệ cánh này có thể rất "chất" nếu được kết hợp cùng nhau.
Nếu ai đó cho rằng việc Evra về M.U dưỡng già là phi thực tế, thì sơ đồ 3-4-3 vẫn có thể cất cánh cùng ông Mourinho mà không có anh. Người Đặc Biệt vẫn còn những cái tên đa năng như Marcos Rojo, Valencia, Daley Blind. Điều quan trọng nhất là cái tên Michael Carrick, khi sơ đồ 3-4-3 thông thường chỉ dung nạp 2 tiền vệ trung tâm mà thôi.
Khả dĩ nhất phải chăng là kéo anh về vị trí trung vệ tổ chức hàng thủ, nhường hai suất tiền vệ trung tâm cho Ander Herrera và Paul Pogba. Pogba đã tỏ ra đáng tin cậy hơn thời gian gần đây, trong khi Herrera là cái tên đánh chặn chất lượng phù hợp với bóng đá hiện đại. Tuyến trên với 3 cái tên Mata-Mkhitaryan-Ibrahimovic cũng không cần bàn cãi về sức công phá.
Manchester City: Khi hai hậu vệ cánh đá tiền vệ trung tâm
Đó là điều mà HLV Pep Guardiola đã áp dụng trong khoảng thời gian đầu ông về thành Man. Lối chơi đó đã phá sản trong giai đoạn số lượng hậu vệ cánh bị chấn thương tăng đột biến. Nay khi các trụ cột ở biên đã trở lại, cộng với viện binh từ thị trường chuyển nhượng mùa Đông, Pep hoàn toàn có thể tái sinh chiến thuật cũ.
Trong trận đấu với West Ham ở vòng 3 cúp FA, HLV của Man City đã thử nghiệm hậu vệ Zabaleta cho vị trí tiền vệ trung tâm. Đó có thể chỉ là một sự khỏa lấp cho sự thiếu hụt lực lượng. Nhưng không thể phủ nhận mức độ hiệu quả mà sự cơ động của Zabaleta mang lại. Dù là tiền vệ trung tâm nhưng cầu thủ người Argentina liên tục bám cánh phải, gây bất ngờ cho West Ham.
Nếu Man xanh chuyển sang dùng 3-4-3, thì người quan trọng nhất vẫn là Yaya Toure. Cũng giống như Carrick, Toure đóng vai trò "Trạm kiểm soát không lưu" chuyên điều phối các chuyến bay ở sân Etihad. Anh cũng có thể được kéo về đá trung vệ, và khi hai tiền vệ trung tâm (tức hai hậu vệ cánh), chơi dạt sang biên khi tấn công, Toure sẽ dâng lên đảm trách chốt chặn trước hàng phòng ngự The Citizens.
Liverpool: 3-4-3 hay 4-3-3... cũng vậy
Điều dễ nhận thấy nhất ở lối chơi của Liverpool đó là sự đồng nhất giữa các cầu thủ. Sự đồng nhất đó đến từ lối di chuyển và cách xử lý tình huống rất giống nhau. Vì vậy, dù chơi với sơ đồ nào thì The Kop vẫn sẽ tiếp tục lao về phía trước như con thiêu thân lao vào đốm lửa. Khả năng sử dụng 3-4-3 của ông Jurgen Klopp cũng không cao khi sơ đồ này có thể làm chậm lối chơi của Lữ Đoàn Đỏ.
Để miêu tả lối chơi của Liverpool, có thể chỉ cần dùng thuật ngữ "pressing" là đủ. Khi không có bóng, các học trò của Klopp sẽ lao lên gây sức ép. Khi có bóng, toàn đội cũng dâng lên để ép đối phương bằng số đông và sức mạnh tập thể.
Lối chơi 3-4-3 không mạnh về pressing khi luôn bảo đảm sự cân bằng giữa tấn công và phòng ngự. Việc chỉ sử dụng 2 tiền vệ trung tâm cũng hạn chế khả năng "đi săn theo tổ đội", điều là điểm mạnh nhất của Liverpool lúc này. Tuy nhiên, chiến thuật trong bóng đá là vô cùng tận và biết đâu Klopp sẽ cải tiến lối chơi của Conte sao cho giàu năng lượng hơn, và vẫn giữ được phong cách phóng khoáng của mình.
Kết: Làm được nhưng...loạn
Nhìn chung, các đội bóng thuộc top 6 Ngoại hạng Anh đều có thể áp dụng 3-4-3. Lý do là vì họ đang sở hữu những chiến lược gia tài năng nhất của bóng đá đương đại. Tuy nhiên, có thể thấy rằng lối chơi này giúp các đội bóng tấn công hay hơn, nhưng phòng ngự còn nhiều hạn chế, và thất bại của Chelsea trước Tottenham là một minh chứng.
Nếu đồng loạt áp dụng sơ đồ này, cuộc chiến của top 6 sẽ ngập tràn những pha sát phạt lẫn nhau với những hàng công bá đạo, các trận đấu sẽ có nhiều bàn thắng hơn vì không ai có một hàng thủ bất khả xâm phạm. Và điều đó cũng đồng nghĩa với chữ "loạn". Đó là cái loạn của thời Chiến Quốc, khi các nước chư hầu điên cuồng sát phạt lẫn nhau trước khi bị nước Tần tiêu diệt.
Video: Xem lại 25 bàn thắng được cho là đep nhất Ngoại hạng Anh 16/17 tính đến nay