Denis Law tiễn M.U xuống hạng năm 1974
Những CĐV Manchester United đã trìu mến gọi Law là ‘The King’ hay ‘The Lawman’, ông đã có 237 bàn thắng trong 11 năm gắn bó và là chân sút có số bàn thắng nhiều thứ 3 của M.U sau Sir Bobby Charlton và Wayne Rooney. Tuy nhiên ông đã chuyển đến thi đấu cho Man City. Tháng 4 năm 1974, M.U có trận đấu với Man City trong trận đấu cuối cùng của mùa giải để vớt vát hy vọng trụ hạng, tuy nhiên chính Law đã ghi bàn thắng quyết định ở phút 81, tiễn đội bóng cũ xuống hạng lần đầu tiên sau 38 năm.
Khi NHM M.U muốn sa thải Sir Alex Ferguson (1989)
Năm 1989, M.U có chuyến hành quân đến Maine Road của Man City nhưng không mong đợi một trận thua muối mặt. Man City đã ghi đến 5 bàn thắng còn M.U chỉ có một bàn danh dự của Mark Hughes. CĐV M.U đã rất tức giận sau trận đấu đó và đòi sa thải HLV Sir Alex. Thuyền trưởng người Scotland đã tự cứu lấy mình trong mùa giải năm đó bàn chiếc Cúp FA.
Sự hiện diện của Ryan Giggs (1991)
Năm 1991, khi Ryan Giggs mới 17 tuổi, anh đã có trận đấu đầu tiên cho M.U gặp Man City. Ngay lập tức anh tỏa sáng với bàn thắng duy nhất ở phút 22, giúp M.U sở hữu trọn vẹn 3 điểm.
M.U ‘trả thù’ ngọt ngào cũng bằng 5 bàn thắng (1994)
Mùa giải 1994/95 không phải là thành công với M.U, họ mất Eric Cantona 8 tháng vì án treo giò, về nhì ở cả Ngoại hạng Anh và Cúp FA. Ở Champions League, M.U nhận thất bại 0-4 trước Barcelona, niềm an ủi duy nhất chỉ là trận thắng đậm đà với tỷ số 5-0 trước kình địch Man City với một cú hat-trick của cầu thủ chạy cánh người Ukraine Andrei Kanchelskis. Đây cũng là trận thắng đậm nhất của M.U trong lịch sử derby Manchester.
Cú đá của Roy Keane (2001)
Tháng 4 năm 2001, Roy Keane đã bị đuổi khỏi sân sau tình huống cố tình triệt hạ với Alf-Inge Haland. Ba năm trước đó, khi Haland còn khoác áo Leeds United, anh đã có pha phạm lỗi làm Keane chấn thương dây chằng. Sau này khi kể lại trong cuốn tự truyện, Keane đã thừa nhận hành động của mình là để đáp lại những gì Haland đã làm trong quá khứ.
Lần cuối cùng bài hát ăn mừng vang lên ở sân Maine Road
Tháng 11 năm 2002, Man City chơi trận derby cuối cùng trên sân Maine Road trước khi chuyển sang City of Manchester (nay là sân Etihad). Đêm đó, họ đã giành chiến thắng ngọt ngào 3-1 trước M.U bằng một cú đúp của Shaun Goater, đánh dấu 100 bàn thắng của anh cho Man City.
Chiến thắng đầu tiên tại City of Manchester (2004)
Tháng 3 năm 2004, lần đầu tiên Man City đón tiếp kình địch tại sân đấu mới. Khi ấy M.U đang cạnh tranh ngôi vô địch còn Man City lẹt đẹt ở nửa dưới BXH. Tuy nhiên, kết quả hoàn toàn ngược lại, Man City giành chiến thắng 4-1 nhờ các bàn thắng của Robbie Fowler, Jon Macken, Trevor Sinclair và Shaun Wright-Phillips. M.U chỉ có bàn thắng danh dự nhờ công của Paul Scholes.
Khoảnh khắc của Owen (2009)
Sir Alex đã gọi trận derby ngày 20 tháng 9 năm 2009 là trận derby hay nhất mọi thời đại. Trận đấu có tỷ số 3-3 cho đến những phút bù giờ và mọi người đã nghĩ về việc chia điểm. Tuy nhiên Michael Owen đã biết cách tỏa sáng, bàn thắng phút 96 của anh đã khép lại một trận đấu đáng nhớ cho Quỷ đỏ.
Pha ‘xe đạp chổng ngược’ của Rooney (2011)
Đây hoàn toàn có thể xem là bàn thắng đã giúp M.U có được danh hiệu Ngoại hạng Anh mùa giải đó. Trận đấu đang rất kịch tính với tỷ số hòa 1-1 và Rooney đã lên tiếng. Nani tung một đường tạt vừa đúng tầm của Rooney ngả người móc bóng, tất cả cầu thủ Man City chững lại và bóng bay vào lưới gọn gàng. M.U thẳng tiến đến chức vô địch sau trận đấu thần thánh đó.
Why always me? (2011)
Tháng 10 năm 2011, Man City đánh bại M.U với tỷ số kinh hoàng 6-1, trận thua đậm nhất của Quỷ đỏ kể từ năm 1955 trên sân nhà. Mario Balotelli mở tỷ số bằng cú đặt lòng đẳng cấp, anh kéo áo đấu và để lộ dòng chữ nổi tiếng “Why Always Me?” Sau đó, lần lượt Sergio Aguero (1), David Silva (1) và Edin Dzeko (2) cùng với cú đúp của Balotelli, Man City nhấn chìm M.U ngay trên sân khách. Câu nói đáng nhớ của Balotelli cũng là sự ám ảnh cho M.U trong suốt những năm sau này.