(BongDa.com.vn) – Không phải VFF không biết những lời chỉ trích đang nhắm vào HLV Toshiya Miura, nhưng họ đành “bịt tai” bởi chẳng thể làm gì được.
KVFF biết, nhưng họ vẫn đành ủng hộ HLV người Nhật. Đến trận thắng Đài Loan, số người phản đối ông Miura tăng đột biến, chưa bao giờ uy tín của ông sụt giảm thê thảm như lúc này. Một lần nữa, VFF phải lên tiếng bảo vệ nhưng dường như đã có chút hoài nghi về năng lực của Miura.
Tại sao VFF quá ưu ái và không dám “trảm” vị HLV này? Câu trả lời có lẽ là do gói hợp tác toàn diện giữa VFF và Liên đoàn Bóng đá Nhật Bản (JFA). Không phải ngẫu nhiên, V-League được tài trợ bởi một thương hiệu đến từ đất nước mặt trời mọc. Cũng không phải ngẫu nhiên, ông Miura là “người được chọn” cho ĐT Việt Nam. Đấy là HLV do JFA giới thiệu và JFA còn hào phóng đến mức hỗ trợ 50% lương cho HLV Miura. Trong điều kiện phụ thuộc chuyên môn và tài chính như vậy, dù bất mãn tới đâu, VFF cũng chỉ biết “ngậm bồ hòn làm ngọt”.
Với bản thân HLV Miura, chắc hẳn ông cũng không muốn sa vào vũng lầy hiện tại. Ông không thể vin vào lý do bất đồng ngôn ngữ để trốn tránh truyền thông. Ông hoàn toàn nhận thức được làn sóng phản đối đang nhắm vào mình, nhưng đành nhắm mắt làm ngơ, bởi ông chẳng thể nào từ chức được.
HLV Miura được “gả” cho VFF từ tháng 5/2014, lúc ấy không biết ông tự nguyện hay bị ép buộc sang Việt Nam, đất nước hoàn toàn xa lạ. Ông cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng không may, phương pháp huấn luyện của ông không được lòng người hâm mộ. Họ muốn cầu thủ JMG, ông gạt JMG khỏi danh sách. Họ muốn thứ bóng đá đẹp, ông dựng xe buýt trước khung thành. Và họ gây áp lực, đòi ông trờ về Nhật Bản. Tuy nhiên, làm sao ông ra đi được, khi đang mang trên mình sứ mệnh quốc gia. Nếu từ chức, không chỉ danh dự của ông mà cả danh dự của JFA cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Trong bối cảnh ấy, bầu Đức nhảy vào chia rẽ VFF và Miura bằng tiền bạc. Ông bầu phố Núi tuyên bố sẽ chăm lo cho “đứa con” của họ, tức đội tuyển quốc gia, với điều kiện VFF sa thải HLV Nhật Bản. Đây không phải chiêu trò PR của một doanh nhân thích “nổ”, bởi bầu Đức đã quá giàu và quá nổi tiếng tại Việt Nam. Ông thật sự tâm huyết và muốn góp sức để bóng đá nước nhà phát triển, mà việc trước tiên là phải tìm được HLV phù hợp cho đội tuyển Việt Nam.
VFF, dù trong bụng muốn nhận lời bầu Đức, nhưng ngoài miệng vẫn phải khen lấy Miura. Bởi họ hiểu, nếu “cuộc hôn nhân gượng ép” này đổ vỡ, mối quan hệ giữa VFF và JFA sẽ khó lòng khắng khít như xưa. Vậy nên, mặc sức ép dư luận, mặc lời chèo kéo của đại gia, điều duy nhất VFF có thể làm lúc này là cùng HLV Miura đi đến phía cuối hợp đồng.