Chỉ mất 4 năm, HLV người Argentina như một thứ doping mang đến sức mạnh toàn diện cho đội bóng chủ sân Vicente Calderon.
Từ việc chỉ là cái bóng của Real Madrid trở thành kẻ thách thức cả kình địch cùng thành phố lẫn Barcelona trong cuộc đua vô địch tại La Liga, cũng như trở thành “kẻ lãng tử kiêu hãnh” tại trời Âu, Atletico Madrid đã biến đổi dưới bàn tay của Diego Simeone. Chỉ mất 4 năm, HLV người Argentina như một thứ doping mang đến sức mạnh toàn diện cho đội bóng chủ sân Vicente Calderon.
Diego Simeone và các thành viên trong Ban huấn luyện (Mono Burgos, Profe Ortega, Vizcaino, Pablo Vercellone) lần đầu tiên chỉ huy Atletico vào ngày 7/1/2012, ở trận gặp Malaga tại vòng 18 La Liga. Khi đó, Rojiblancos đang đứng thứ 11 trên bảng xếp hạng, đã sớm bị loại khỏi Cúp Nhà vua bởi Albacete – đội bóng hạng Ba. Nhưng kể từ đó, họ đi “từ lễ hội này đến lễ hội khác”.
Tính đến thời điểm này, 252 trận đấu đã qua, thành tích của Atletico là 158 trận thắng, 52 hòa và 42 thua (tỉ lệ thắng 62%). Làm phép so sánh với 252 trận đấu trước khi HLV người Argentina đến, Atletico thắng 113 trận, hòa 58 và để thua tới 81 lần – gấp đôi số trận thua và tỉ lệ thắng chỉ là 44%.
Trước trận đấu với Malaga, Atletico chỉ giành được 22 điểm từ 17 trận đấu và không một trận thắng nào khi rời xa sân nhà Vicente Calderon. Cho đến khi mùa giải kết thúc, họ vươn lên vị trí thứ 5 với 56 điểm – vị trí cao nhất kể từ mùa giải 2008/09, kém 2 điểm so với nhóm các đội giành suất dự Cúp châu Âu và giành chức vô địch Europa League sau khi vượt qua Athletic Bilbao 3-0.
Mùa giải chính thức đầu tiên của Simeone (2012/13) bắt đầu bằng danh hiệu Siêu cúp châu Âu nhờ trận thắng 4-1 trước Chelsea, rồi kết thúc với chức vô địch Cúp Nhà vua và một sự kiện đáng chú ý khác – kết thúc 14 năm không thể giành thắng lợi trước Real Madrid. Ngoài ra, họ lọt vào Top 4 ở La Liga với vị trí thứ 3 (76 điểm) và là đội có hàng phòng ngự mạnh nhất – thủng lưới 31 bàn/38 trận, giúp Thibaut Courtois nhận danh hiệu Zamora cho thủ môn xuất sắc nhất. Thủ môn trẻ người Bỉ còn có được chuỗi 820 phút không để thủng lưới.
2 chiếc chìa khóa quan trọng của Simeone là phòng ngự an toàn và sân nhà Calderon.
Yếu tố thực sự đánh giá năng lực của Simeone là bất chấp việc qua mỗi mùa giải lại mất đi những cầu thủ quan trọng thì ông vẫn duy trì cho đội bóng của mình sự ổn định về sức mạnh. Như mùa 2013/14 chẳng hạn, dù chia tay Radamel Falcao nhưng Atletico vẫn vô địch La Liga và vào tới chung kết Champions League.
Năm đó, Atletico đăng quang ở Liga với 90 điểm (thắng 28, hòa 6, thua 4) và chính thức vô địch đúng ở vòng đấu cuối cùng trên sân Nou Camp của Barca. Trận đấu mà họ sớm mất Diego Costa, Arda Turan vì chấn thương, lại để Alexis Sanchez ghi bàn dẫn trước, nhưng Diego Godin đã ghi bàn gỡ hòa. Một lần nữa, Courtois nhận được giải Zamora khi chỉ để thủng lưới 26 bàn/38 trận. Họ không thua một trận nào trên sân nhà (thắng 15, hòa 4).
Tại Champions League, Atletico loại AC Milan ở vòng 1/8, Barca ở tứ kết, Chelsea tại bán kết và chỉ chịu thua Real Madrid sau hiệp phụ ở chung kết. Họ ghi bàn trước và chỉ còn cách chiến thắng có vài giây, tuy nhiên, Sergio Ramos gỡ hòa ở những giây cuối cùng, trước lúc Atletico suy sụp vì yếu tố thể lực.
Mùa trước, Atletico lại mở đầu bằng Siêu cúp Tây Ban Nha thắng Real Madrid, kéo dài chuỗi 7 trận không thua trước kình địch cùng thành phố (trong đó có trận thắng 4-0 ở Liga). Rojiblancos cũng vào tới tứ kết Champions League, đứng thứ 3 tại Liga (78 điểm), và bắt đầu giai đoạn của các cầu thủ trẻ như Jan Oblak, Jose Gimenez, Saul Niguez và Antoine Griezmann sau khi Courtois, Filipe Luis, Toby Alderweireld, Adrian và Diego Costa ra đi.
Còn mùa giải hiện tại, Atletico đang đứng thứ 2, kém Barca 3 điểm và mới chỉ để thủng lưới 16 lần sau 32 vòng đấu tại Liga. Họ mới loại Barca tại tứ kết Champions League. Atletico là đội có thành tích tốt nhất trên sân khách – thắng 12/17 trận. Đáng nói là, những tên tuổi từng được đào tạo bởi chính CLB như Gabi, Koke, Fernando Torres, Oliver Torres, Lucas Hernandez, Thomas Partey, Nacho Monsalve đã khẳng định vai trò quan trọng trong đội.
Ở Champions League, Atletico chỉ thua duy nhất 1 trận trên sân nhà kể từ khi Simeone dẫn dắt (thua Benfica tại vòng đấu bảng) – thắng 12, hòa 3.
Nhưng Simeone không chỉ thay đổi CLB trên khía cạnh bóng đá mà ở hầu hết các mặt khác. Đầu tháng này, CLB thông báo, số lượng người đăng ký thành viên đã lên đến 85.071 người, trong khi thời điểm kết thúc mùa giải trước là 78.000. Năm 2013, sau khi Simeone làm việc được 1 năm, số thành viên là 60.000. Sau 3 năm, con số này được tăng thêm 25.071 người (tăng 25%) và họ đang phấn đấu đạt đến 100.000 để xây dựng sân mới.
Trên khía cạnh tài chính, 5 năm trước, báo cáo của CLB còn ghi số tiền nợ là 200 triệu euro. Đến tháng 10/2017, CLB phấn đầu xóa hoàn toàn các khoản nợ. Mùa giải này, CLB đã có số tiền thưởng 37 triệu euro nhờ lọt vào bán kết Champions League, trong khi sự đầu tư của Wanda Group vào 20% cổ phiếu CLB mang lại 45 triệu euro.
Chưa hết, Simeone biết cách làm tăng giá trị cầu thủ lên gấp nhiều lần nhờ giúp họ tỏa sáng. Diego Costa từ 6 triệu euro khi mua về đến lúc bán đi là 35 triệu euro. Turan từ 15 triệu tăng lên 35 triệu. Hay như Griezmann trong đội hình hiện tại được định giá 60 triệu euro, gấp đôi so với khi CLB mua anh về.
Chưa hết, sau chuyến du đấu tại Trung Quốc và Nhật Bản vào mùa Hè năm ngoái, CLB mới xác nhận rằng, sẽ tham dự giải giao hữu danh tiếng Internacional Champions Cup tại Australia vào mùa Hè năm nay.
Trên bảng hệ số điểm của UEFA dựa trên thành tích của 5 năm, nếu như từ mùa giải 2006/07 đến 2010/11, họ chỉ có 70.463 điểm và đứng thứ 24 thì 5 năm gần đây (từ khi Simeone đến), hệ số điểm của họ là 136.199, vươn lên vị trí thứ 4.
Rõ ràng, việc lựa chọn và bổ nhiệm Simeone là một quyết định quá xuất sắc của lãnh đạo Atletico, mang lại sự thay đổi tích cực, toàn diện cho đội bóng.