Sky Sports cắt giảm nhân viên, tăng giá thuê bao thêm 9% đối với gói gia đình sau khi bỏ ra 4,2 tỷ bảng để sở hữu bản quyền truyền hình nội địa giải NH Anh từ năm 2016 – 2019.
Bản quyền truyền hình nội địa giải Ngoại hạng Anh (NH Anh) từ năm 2016 – 2019 được chia là 7 gói. Sky Sports phải chi ra 4,2 tỷ bảng để sở hữu 5/7 gói phát sóng, tăng 70% so với giai đoạn từ năm 2013 – 2016; 2 gói còn lại thuộc về BT Sports. Trung bình mỗi mùa, Sky Sports phải chi ra 1,39 tỷ bảng để giành quyền phát sóng các trận đấu tại giải NH Anh. Họ được truyền hình trực tiếp 126 trận/mùa, tăng đúng 10 trận so với thỏa thuận hiện tại. Đây cũng là con số kịch trần về số lượng trận đấu được phát sóng trực tiếp theo luật chống độc quyền của bóng đá Anh.
Ngay sau khi giành bản quyền truyền hình nội địa vào tháng 2/2015, Sky đã ngay lập tức cắt giảm nhân viên để hạn chế chi phí, tăng giá thuê bao (trong đó tăng 9% đối với gia đình), đồng thời cắt giảm một số kênh của truyền hình 3D. Để tạo ra nguồn thu bù vào khoản chi khổng lồ cho bản quyền truyền hình, Sky buộc phải “móc thêm tiền” từ hơn 10,5 triệu thuê bao trên toàn lãnh thổ Vương quốc Anh của mình, đổi lại chất lượng dịch vụ sẽ tăng lên.
Các trận đấu tại giải NH Anh thường được phát sóng trên hai kênh Sky Sports 1 và 2. Người dân chỉ cần bỏ ra mức trung bình từ 5 bảng đến 19,95 bảng/tháng (170.000 đồng đến gần 680.000 đồng/tháng). Con số này thoạt nhìn không đáng là bao so với thu nhập bình quân đầu người 39.136 USD/năm (hơn 800 triệu đồng) – số liệu của Ngân hàng thế giới của người dân Vương quốc Anh, nhưng thực tế chỉ ra người hâm mộ ở đảo quốc Sương mù phải trả tiền bản quyền truyền hình cao bậc nhất châu Âu.
Theo thống kê của Ofcom, một cơ quan giám sát độc lập điều tra cách thức bán bản quyền phát sóng giải NH Anh chỉ ra có 6% fan hâm mộ có thể xem được một trận đấu mong muốn ở TV tại nhà. Một nghịch lý khác là người dân phải dùng cả dịch vụ của BT lẫn Sky mới có thể xem được trận đấu mình yêu thích.
Tuy nhiên, cũng phải thông cảm cho Sky khi văn hóa xem bóng đá và quy định của luật pháp Anh có những đặc thù riêng. Họ bắt buộc phải chi thêm tiền mua bản quyền giải đấu rồi tăng giá thuê bao bởi hãng truyền hình Discovery của Mỹ nhăm nhe nhảy vào chiếm ngôi.
Còn tại Việt Nam, theo báo cáo của Bộ Thông tin – Truyền thông tính đến hết tháng 6/2015, tổng số thuê bao truyền hình trả tiền xấp xỉ 9,9 triệu và có doanh thu 9.152 tỷ đồng trong 6 tháng đầu năm 2015. Mức giá thuê bao trung bình là trên dưới 70.000 đồng/tháng, đây là con số không quá cao so với thu nhập bình quân đầu người (5.624 USD/người/năm – gần 124 triệu đồng) hoặc mức lương trung bình 45 triệu đồng/năm (số liệu của CNN).
Theo thống kê của Hiệp hội Truyền hình trả tiền Việt Nam (VNPayTV), giá truyền hình trả tiền tại Việt Nam ( trung bình 4-5 USD thuê bao/tháng) là thấp nhất tại Đông Nam Á, thua xa các nước khác như Singapore (32 USD/tháng), Malaysia (30 USD/tháng), Indonesia và Thái Lan (11 USD/tháng). VNPayTV từng có đề án gửi lên Bộ Thông tin – Truyền thông xin tăng giá cước, với gói dịch vụ thấp nhất là 60.000 đồng/tháng nhưng chưa được chấp nhận.
Tuy nhiên, chất lượng dịch vụ truyền hình trả tiền tại Việt Nam không thể so lại với Anh. Số lượng kênh truyền hình tăng lên không tỷ lệ thuận với chất lượng nội dung. Đối với việc xem giải NH Anh, người hâm mộ muốn xem trọn vẹn tất cả các trận đấu phải trả 99.000 đồng/tháng (gói 72 kênh) hoặc 230.000 đồng/tháng (gói 89 kênh, có bóng đá NH Anh) cho đơn vị sở hữu bản quyền là K+. Đây là hệ quả của việc K+ độc quyền phát sóng các trận đấu ngày chủ nhật cũng như được chọn phát sóng độc quyền một trận đấu hay nhất ngày thứ 7 hoặc vòng đấu giữa tuần.