(BongDa.com.vn) – Có những nhà cầm quân mà sự ra đi của họ để lại sự tiếc nuối và trông ngóng của cổ động viên (CĐV), như Jose Mourinho ở Chelsea, Carlo Ancelotti ở Real, Sir Alex ở Man Utd,… Nhưng cũng có những HLV mà việc họ quay trở lại CLB có thể khiến dấy lên vô số sự phản đối của người hâm mộ.
Dưới đây là danh sách 10 HLV tài năng nhưng CĐV không muốn họ quay về do Telegraph bình chọn:
1. Sam Allardyce, West Ham (2011-15)
Được xem là người có công lớn giúp The Hammers trở lại giải đấu cao nhất nước Anh chỉ một năm nắm quyền, nhưng HLV Sam Allardyce lại không được lòng cổ động viên West Ham. Đỉnh điểm của sự không ‘được lòng người hâm mộ’ này là sau thất bại 0-5 trước CLB hạng dưới Nottingham Forest tại FA Cup mùa giải 2013-14. Trong khi tất cả CĐV đều bày tỏ sự thất vọng thì HLV Sam Allardyce lại khá vui vẻ. Đã có những làn sóng phản đối và đòi sa thải nhà cầm quân người Anh này dù thành tích của ông tại West Ham là không hề tệ trước tình cảnh luôn bị hút máu tài năng vào cuối mỗi mùa giải. Thậm chí đã có lúc dường như ban lãnh đạo của đội chủ sân Upton Park không chịu nổi áp lực của CĐV mà phải sa thải HLV 61 tuổi này trước thời hạn. Nhưng lý do tài chính đã giúp Allardyce vẫn tại vị đến hết mùa giải 2014-15 trước khi ra đi vì không được gia hạn hợp đồng.
Hiện nay Sam Allardyce đang dẫn dắt Sunderland, đã có những tin đồn về việc nhà cầm quân này quay trở về sân Upton Park, nhưng những mâu thuẫn trong quá khứ với CĐV tại đây sẽ ngăn cản điều này xảy ra.
2. Alan Pardew, Newcastle United (2010-14)
Alan Pardew bị CĐV Newcastle căm ghét vì những rắc rối ngoài chuyên môn làm xấu đi hình ảnh của ‘Chích chòe’ như như chế giễu CĐV West Ham, đẩy ngã trợ lý trọng tài Stuart Burt, lăng mạ đồng nghiệp Manuel Pellegrini, húc đầu vào cầu thủ David Meyler của Hull City,… Mặc dù Newcastle của Pardew kết thúc ở vị trí thứ năm ngay mùa đầu tiên dẫn dắt nhưng hình ảnh hào nhoáng đó đã không thể duy trì. Chính vì thế CĐV không thể tiếp tục chịu đựng những rắc rối mà nhà cầm quân 54 tuổi này gây ra. Những biểu ngữ và lời la ó với nội dung ‘PardewOut’ xuất hiện nhan nhản trên khắp khán đài. Alan Pardew bắt đầu dẫn dắt Crystal Palace từ tháng giêng 2015.
3. Alex McLeish, Aston Villa (2011-12)
Alex McLeish gây ấn tượng khi dẫn dắt Rangers và Birmingham City, đã có nhiều sự phản đối của CĐV Birmingham khi McLeish tới đội bóng không đội trời chung với họ là Aston Villa. Nhưng công việc của nhà cầm quân 57 tuổi này tại sân Villa Park cũng không ấn tượng lắm. Villa kết thúc mùa giải với chỉ hơn 2 điểm so với khu vực rớt hạng, dĩ nhiên HLV là người phải chịu trách nhiệm cho kết quả đó.
4. Roy Hodgson, Liverpool (2010-11)
Roy Hodgson thế chỗ Rafael Benitez sau khi ban lãnh đạo Liverpool đã hết kiên nhẫn với nhà cầm quân người Tây Ban Nha. Hodgson đã giúp Fulham leo lên vị trí thứ bảy lần đầu tiên trong lịch sử, tiến đến trận chung kết Europa League. Nhưng những ánh hào quang đó đã không giúp được nhiều cho công việc ở CLB mới. Thành tích không đạt kỳ vọng của Hodgson tại Liverpool đã khiến CĐV giận dữ. Cũng phải nói thêm rằng việc BLĐ sa thải Rafael Benitez đã khiến rất nhiều người hâm mộ bất bình, chính điều đó vô hình chung tạo áp lực đối với Roy Hodgson. Chỉ sau 6 tháng cầm quân ông đã phải ra đi.
5. Rafa Benitez, Chelsea (2012)
Liverpool và Chelsea không có quá nhiều sự thù địch. Tuy vậy việc CĐV ghét Rafa Benitez chỉ vì khi còn là HLV Liverpool, nhà cầm quân người Tây Ban Nha đã không ít lần nói xấu Chelsea. Năm 2007, khi còn làm việc ở Anfield, ông nói: “Tôi sẽ không bao giờ làm việc tại Chelsea, đó là do sự tôn trọng của tôi giành cho Liverpool. Chỉ có một CLB Anh duy nhất mà tôi muốn dẫn dắt, đó là Liverpool.” Có thể hiểu được những gì chào đón Benítez tại sân Stamford Bridge năm 2012. Dù giúp Chelsea có danh hiệu Europa League, nhưng CĐV vẫn không ngừng gây áp lực cho đến ngày ông rời CLB.
6. Brian Clough, Leeds United (1974)
Không được chào đón tại Leeds United, ông bị xa lánh bởi chính cầu thủ, những cái tên từng tỏa sáng dưới sự dẫn dắt của Don Revie. Sự ủng hộ giành cho Clough là không nhiều nhất là khi trước đó ông có những sự phê bình đối với cách tiếp cận trận đấu của Leed dưới thời Revie. Sáu trận đấu với chỉ một trận thắng và cuộc nổi loạn tại Elland Road, Clough đã phải ra đi. Ông giành 2 cúp châu Âu với CLB kế tiếp là Nottingham Forest.
7. Harry Redknapp, Southampton (2004-2005)
Bất chấp sự thù địch của CĐV hai CLB, Harry Redknapp đã rời Portsmouth để gia nhập Southampton năm 2004. Sự thất vọng trở nên nghiêm trọng khi ông không thể giúp Southampton ở lại Premier League vào cuối mùa giải, kết thúc 27 năm của The Saints tại giải đấu cao nhất nước Anh. Sự thù hằn của CĐV đội chủ sân St Mary’s lên đỉnh điểm khi Redknapp quay lại Portsmouth vào tháng 12 năm 2005.
8. George Graham, Tottenham (1998-2001)
George Graham đã có 9 năm xuất sắc khi dẫn dắt Arsenal, nhưng điều đó đã không bao giờ lập lại khi ông đến Spurs năm 1998. Dù giúp Tottenham giành được League Cup năm 1999 nhưng đó là tất cả những gì mà người ta có thể nhớ đến ông tại đây. CĐV đã chuyển từ sự thù địch sang sự thờ ơ rồi quay lại giận dữ trước chiến thuật tiêu cực của George Graham. Sự xuất hiện của Glenn Hoddle đã được CĐV coi như một sự cứu rỗi đối với CLB.
9. Terry Venables, Crystal Palace (1998-1999)
Bắt đầu sự nghiệp huấn luyện của mình tại Palace vào những năm 1970, trước khi bất ngờ gia nhập QPR vào năm 1980. Ông vẫn được xem là anh hùng khi trở về Palace năm 1998. Chủ tịch Mark Goldberg đã thực hiện một canh bạc mạo hiểm đối với bóng đá châu Âu thời điểm đó khi đưa cho Venables một mức tài chính khổng lồ để tìm lại ánh hào quang trong quá khứ về cho CLB. Tuy nhiên mọi việc đã không thể như ý khi Crystal Palace đón nhận những kết quả nghèo nàn, và CLB gần như phá sản chỉ một năm sau đó. Terry Venables đã phải đón nhận vô số chỉ trích.
10. Mark Hughes, QPR (2012)
Mặc dù góp công lớn cho cuộc đào thoát ngoạn mục của QPR mùa giải 2011-12 khi đánh bại cả Arsenal, Spurs và Liverpool ở lượt về để qua đó kết thúc ở vị trí thứ 17 hơn nhóm xuống hạng đúng một điểm. Nhưng nhà cầm quân người xứ Wales chưa bao giờ nhận được sự ủng hộ từ người hâm mộ. Sự khởi đầu tồi tệ ở mùa giải sau đó khi chỉ kiếm được 4 điểm sau 12 vòng đấu đã khiến CĐV giận dữ. Mặc dù công bằng mà nói chính sự quản lý yếu kém cùng chính sách chuyển nhượng thất bại là nguyên nhân chính dẫn đến kết quả tồi tệ đó. Mark Hughes đã bị sa thải ngay trong tháng 11 năm 2012. Harry Redknapp là người thế chỗ đã không thể giúp QPR khi kết thúc ở vị trí cuối cùng trên bảng xếp hạng Premier League mùa giải đó.